[PHƯỚC] Giới hạn giờ làm thêm: Ước mơ lớn từ công việc nhỏ
Tôi là cậu bé lớn lên trong một gia đình từng sống ở quận 4, TP.HCM. Những con hẻm nhỏ, những căn nhà chen chúc nhau từng là nơi tôi và gia đình gắn bó. Nhưng rồi, khu vực ấy bị giải tỏa, và gia đình tôi phải chuyển về vùng ven Hóc Môn. Cuộc sống ở nơi mới yên tĩnh hơn, nhưng cũng xa trung tâm và thiếu thốn nhiều cơ hội.
Gia đình tôi không có điều kiện. Cha mẹ làm đủ nghề để lo cho anh chị em tôi, nhưng tôi biết họ không thể chu cấp đủ khi tôi quyết định theo học đại học. Nhưng trong tôi luôn vang lên một suy nghĩ: “Mình sẽ vào đại học, mình sẽ đổi đời.”
Khi bước vào giảng đường, tôi đã hiểu rằng, nếu muốn tiếp tục học, tôi phải tự mình kiếm tiền. Tôi bắt đầu làm thêm từ năm nhất. Ban ngày, tôi học trên lớp; ban đêm, tôi làm phục vụ ở một quán ăn nhỏ. Cuối tuần, tôi nhận thêm công việc giao hàng. Dù mệt mỏi, nhưng mỗi giờ làm thêm là từng bước đưa tôi đến gần hơn với giấc mơ. Những đồng tiền ít ỏi tôi kiếm được đủ để trả học phí, tiền trọ và những bữa cơm đơn giản.
Nhưng khi nghe đến việc giới hạn giờ làm thêm cho sinh viên, tôi không khỏi trăn trở. Làm thêm không chỉ là thu nhập, mà còn là cách tôi duy trì việc học và rèn luyện bản thân. Nếu giờ làm bị giới hạn, tôi không biết mình sẽ xoay xở thế nào.
Làm thêm dạy tôi cách đối mặt với áp lực, quản lý thời gian và tự đứng trên đôi chân của mình. Nhưng tôi cũng hiểu rõ giới hạn của bản thân. Có những ngày kiệt sức, không còn đủ năng lượng để hoàn thành bài tập, tôi tự hỏi liệu mình đang làm đúng hay sai.
Tôi không phản đối việc giới hạn giờ làm thêm, nhưng tôi mong rằng các chính sách ấy sẽ linh hoạt hơn. Sinh viên như tôi cần được làm thêm để tự lập, nhưng cũng cần được bảo vệ khỏi việc lao động quá sức. Thay vì giới hạn cứng nhắc, hãy tạo ra những hỗ trợ về học phí, học bổng, hoặc điều kiện làm việc an toàn để chúng tôi không phải đánh đổi sức khỏe và giấc mơ.
Gia đình tôi, từ những ngày sống chen chúc ở quận 4 đến khi chuyển về Hóc Môn, luôn tin rằng học hành là con đường duy nhất để thay đổi cuộc đời. Tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội đó. Làm thêm không chỉ giúp tôi tồn tại, mà còn là cách tôi giữ lấy giấc mơ của mình. Tôi tin rằng, với sự đồng hành đúng đắn từ xã hội, những sinh viên như tôi có thể vượt qua mọi khó khăn để chạm tay vào
Phan Tuấn Anh Dương ( Hóc Môn- Phanduong05@gmail.com, SĐT: 0967532xxx)
————————-
[Đây là nội dung giả định được tổ chức nhằm phục vụ môn học Tổ chức Diễn đàn trên Báo điện tử. Mọi thông tin, hình ảnh về các nhân vật, tổ chức trong bài viết đều mang tính chất minh họa. Mọi thông tin cực đoan, gây hiềm khích, thóa mọa cá nhân – tổ chức khác đều bị nghiêm cấm].